| 
    
    			 
     | 
			"Học hải vô nhai 
			cần thị ngạn 
			Thanh vân hữu lộ chí vi 
			thê..." 
			
			
			
			李白-
			Lư Bạch (Trung Hoa 700-763) 
					
						| 
						將進酒 
						Tương Tiến Tửu 
						  
						君不見 Quân bất kiến 
						黃河之水天上來 Hoàng hà chi thủy 
						thiên thượng lai,奔流到海不復回 Bôn lưu đáo hải bất phục hồi!
 又不見 Hựu bất kiến
 
						高堂明鏡悲白髮 Cao đường minh kính 
						bi bạch phát,朝如青絲暮如雪 Triêu như thanh ti mộ như tuyết.
 人生得意須盡歡 Nhân sinh đắc ư tu tận hoan,
 莫使金樽空對月 Mạc sử kim tôn không đối nguyệt!
 天生我才必有用 Thiên sinh ngă tài tất hữu dụng,
 千金散盡還復來 Thiên kim tán tận hoàn phục lai.
 烹羊宰牛且為樂 Phanh dương tể ngưu thả vi lạc,
 會須一飲三百杯 Hội tu nhất ẩm tam bách bôi.
 岑夫子 Sầm phu tử,
 丹丘生 Đan Khâu sinh.
 將進酒 Tương tiến tửu,
 杯莫停 Bôi mạc đ́nh!
 與君歌一曲 Dữ quân ca nhất khúc,
 請君為我傾耳聽 Thỉnh quân vị ngă khuynh nhĩ thính:
 鐘鼓饌玉何足貴 "Chung cổ soạn ngọc bất túc quư,
 但願長醉不願醒 Đăn nguyện trường túy bất nguyện tinh!
 古來聖賢皆寂寞 Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch,
 唯有飲者留其名 Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh.
 陳王昔時宴平樂 Trần Vương tích thời yến B́nh Lạc,*
 斗酒十千恣歡謔 Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước".
 主人何為言少錢 Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền,
 逕須沽取對君酌 Kính tu cô thủ đối quân chước.
 五花馬 Ngũ hoa mă,
 千金裘 Thiên kim cừu,
 呼兒將出換美酒 Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu,
 與爾同消萬古愁 Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu.
 
			
			
			năm 736 | 
					Mời Uống Rượu 
						(Minh Tấn dịch) 
						Anh chẳng thấy,
 Sông Hoàng Hà trên trời tuôn xuống.
 Ào ạt ra biển chẳng hướng về...
 Lại chẳng thấy,
 Cha mẹ soi gương tóc bạc buồn.
 Tơ xanh khi sớm, tuyết chiều vương
 
						Người đời đắc ư tận vui 
						hưởng 
						Chớ để ly vàng bóng nguyệt 
						suông 
						Trời đă sinh ta ắt hữu dụng 
						Ngàn vàng tiêu hết kiếm về 
						cùng  
						Dê trâu mổ giết thỏa vui 
						thích 
						Uống cạn một 
						hồi ba trăm chung... 
						Sầm phu tử, 
						Đan Khâu sinh,Mời uống rượu,
 
						Chớ dừng chung! V́ hai anh tôi hát,
 Mời hai anh hăy lắng nghe cùng:
 Chẳng chuông cổ nhạc, chẳng ngọc rung
 
						Nguyện say vạn cổ chả mong 
						tỉnh hồi   
						Thánh hiền rồi cũng quên 
						thôi 
						Chỉ người say rượu muôn đời 
						ghi danh 
						Trần Vương xưa tao đàn B́nh 
						Lạc 
						Rượu mười ngàn chén, khách 
						vui đùa 
						Chủ nhân nói hết tiền mua? 
						Xin mời hăy uống tôi vừa 
						rót xong.Ngựa năm hoa,
 
						Áo ngàn đồng, 
						Gọi con đi đổi rượu ngon về 
						liền 
						Cùng ta quên khổ triền miên! 
						  
						Minh Tấn |  Ghi Chú: 
					Vào niên hiệu Khai Nguyên, Lư Bạch đă quá 30 tuổi đời mà 
					công danh vẫn chưa thành tựu ǵ.  Ông thường du ngoạn 
					khắp nơi để quên lăng và lấy đó làm an ủi, được người bạn 
					thân là Nguyên Dần mời ông đi chơi Thái Nguyên.  Phụ 
					thân của Nguyên Dần đang giữ chức Phủ Doăn tại Thái Nguyên, 
					Lư Bạch được tiếp đăi nồng hậu và ân cần.  Khi rời Thái 
					Nguyên phụ thân Nguyên Dần tặng cho ông một con tuấn mă và 
					một chiếc áo lông chồn (Hồ Cừu) có giá trị ngh́n vàng.  
					Trên đường trỡ về ngang Lạc Dương, Lư Bạch bất ngờ gặp 
					Nguyên Đan Khâu chơi núi Nga Mi về, hai người không nỡ chia 
					tay cùng nhau về chơi núi Dĩnh Dương.  Vừa lúc đó vị ẩn 
					sĩ ở vùng Nam Dương là Sầm Huân từ xa đến cùng nhau bày tiệc 
					rượu tâm sự cho thoả t́nh.  Họ khiêng bàn tiệc ra giữa 
					sân, trên trời ánh trăng tṛn đang chiếu sáng, họ kể nhau 
					nghe những cuộc du chơi đây đó và tương lai của cá nhân.  
					Lư Bạch thở dài và có vẻ buồn lo nhưng ông tự an ủi ḿnh và 
					rót rượu uống hết chung này sang chung khác.  Nguyên 
					Đan Khâu sợ Lư Bạch quá chén th́ chuyện không hay bèn ra 
					hiệu cùng với Sầm Huân khích Lư Bạch làm thơ.  Sầm Huân 
					quay sang Lư Bạch, hỏi: "Xin hỏi hiền đệ, thế nào là đấu 
					rượu?", Lư Bạch đưa cao ly rượu lên, đáp: "Đời xưa múc rượu 
					bằng vá (đấu), đại để một vá có thể châm được mấy ly", Sầm 
					Huân lại hỏi "Xin hỏi hiền đệ, ngày hôm nay đệ uống mấy đấu 
					rồi?", Lư Bạch thong thả đáp: "Có lẻ hai ba đấu", Sầm Huân 
					lại hỏi: "Nghen đồn hiền đệ uống một đấu rượu th́ thơ tràn 
					ra như nước, vậy thơ đâu?", Lư Bạch biết ḿnh đă mắc mưu bèn 
					vỗ bàn đứng lên chỉ vào ngực đáp: "Ở đây này!" Cũng may lúc 
					đó bút mực đă có sẵn, Lư Bạch liền đọc một hơi: "Quân bất kiến... 
					Hoàng hà chi thủy 
						thiên thượng lai, Bôn lưu đáo hải bất phục hồi!..." 
					rồi Lư Bạch rót uống thêm mấy chung mời Nguyên Đan Khâu và 
					Sầm Huân, Nguyên Đan Khâu sợ Lư Bạch say sẽ không được nghe 
					thơ liền nói: "Tôi đă hết tiền mua rượu rồi!", Lư Bạch liền 
					tiếp: "Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền, Kính tu cô thủ đối quân chước. Ngũ hoa mă, Thiên kim cừu, Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu, Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu...." 
					thế là bài Tương Tiến Tửu ra đời vào thời gian này.  
					Tuy là bài thơ say nhưng nó được ấp ủ những cay đắng ngọt 
					bùi trong nửa cuộc đời của Lư Bạch... 
				*Trần Vương chính là Tào Thực con 
				trai của Tào Tháo, là một nhân vật rất tiêu biểu trong làng văn 
				thơ.  Tánh t́nh phóng khoáng, năm xưa đăi yến tiệc ở cung 
				B́nh Lạc mời tất cả các thi nhân ăn uống thoả thích...  Minh Tấn |