| 
    
    			 
     | 
			"Thiên trường địa 
			cửu hữu thời tận 
			Thử hận miên miên vô 
			tiệt kỳ..." 
			鄧容 - 
			Đặng Dung (Việt 
			Nam) 
					
						| 
						感懷 
						                     
						Cảm Hoài 
						  
						世事悠悠夵老何 Thế sự du du nại 
						lão hà無窮天地入酣歌 Vô cùng thiên địa nhập hàm ca
 時來屠釣成功昜 Thời lai
						 thành công dị
 運去英雄飮恨多 Vận khứ anh hùng ẩm hận đa
 知主有懷扶地軸 
						Tri chúa hữu hoài phù địa trục
 洗兵無路挽天河 
						 vô lộ vãn thiên hà
 國讎未報頭先白 Quốc thù vị báo đầu tiên bạch
 幾度龍泉戴月磨 Kỷ độ
						 đới nguyệt ma.
 | 
						Cảm Hoài 
						(Phan Kế 
						Bính) 
						  
						Việc đời bối rối tuổi già 
						vay, 
						Trời đất vô cùng một cuộc 
						say. 
						Bần tiện gặp thời lên cũng 
						dễ, 
						Anh hùng lỡ bước ngẫm càng 
						cay. 
						Vai khiêng trái đất mong 
						phò chúa, 
						Giáp gột sông trời khó vạch 
						mây. 
						Thù trả chưa xong đầu đã 
						bạc, 
						Gươm mài bóng nguyệt biết 
						bao rày... |  
				Chú thích:  
			1) Đồ điếu: đ 
			2) Tẩy binh: đ 
			3) Long Tuyền: tên 
			một loại gươm báo của tướng thời xưa.   
			Tiểu Sử:
			Đặng Dung là con 
			Đặng Tất, một tướng tài thời Hậu Trần.  Năm sinh và năm mất của 
			ông không rõ, chỉ biết ông là người làng Tả Thiên Lộc, huyện Phỉ Lộc, 
			tỉnh Hà Tĩnh.  
			 
			
			Giận cha mình bị 
			vua Giản Định giết oan (1408) vì lời gièm pha của gian thần sau trận 
			Bồ Cô, ông đem quân từ Thuận Hóa về Thanh Hóa, tôn Trần Quý Khoáng 
			lên ngôi vua, và được giữ chức Đồng Bình Chương Sự.  
			Ông cùng Nguyễn Cảnh Dị 
			nhiều lần trực tiếp chiến đấu với quân Minh.  Đêm tháng 9 năm 
			Quý Tỵ (1413), Đặng Dung đánh úp doanh trại giặc và suýt nữa bắt 
			sống tướng nhà Minh là Trương Phụ, vì không biết rõ mặt nên Phụ lợi 
			dụng đêm tối dùng thuyền nhẹ trốn thoát được.  Tháng 11 năm 
			1413, vua tôi nhà Hậu Trần thế cô nên cuối cùng bị quân Minh bắt 
			được giải về Yên Kinh. Theo Việt Sử Tiêu Án của Ngô Thì Sĩ 
			thì ông và Nguyễn Cảnh Dị bị Trương Phụ moi gan ăn. 
			
			 
			
			Ông để lại duy 
			nhất một bài thơ là Cảm Hoài, chép trong Toàn Việt Thi Lục. 
			Lý Tử Tấn có lời bình "phi hào kiệt chi sĩ bất năng" (nếu 
			không phải là kẻ sĩ hào kiệt, ắt không thể làm được bài thơ này). |