|
"Giang san bất thiểu tài hoa khách
Thiên địa đa tình phước
hậu nhân..."
白居易 -
Bạch
Cư Dị (Trung Hoa 772-846)
花非花 Hoa
Phi Hoa
花非花, Hoa phi hoa,
霧非霧。 Vụ phi vụ.
夜半來, Dạ bán lai,
天明去。 Thiên minh khứ.
來如春夢 幾多時, Lai như xuân mộng kỷ đa thời,
去似朝雲 無覓處。 Khứ tự triêu vân vô mịch xứ! |
Hoa Chẳng Hoa
(Minh Tấn dịch)
Hoa chẳng hoa,
Sương chẳng
sương.
Nửa đêm đến,
Trời sáng đi.
Đến như mộng
xuân trong giây
lát,
Tan tựa mây
sớm biết nơi nào! |
Chú thích: Bài phú
này diễn đạt mối tình đầu đậm đà nhưng quá mong manh của
Bạch Cư Dị, lúc thiếu thời Bạch Cư Dị có yêu một người con
gái nhưng vì gia cảnh hai gia đình quá chênh lệch.
Thời ấy Trung Hoa rất là phong kiến, về chuyện lứa đôi giửa
gia đình luôn đòi hỏi phải "môn đăng hộ đối," cũng vì sự
luyến lưu mối tình ấy mà mãi đến hơn ba mươi tuổi
đời Bạch Cư Dị
mới lập gia thất... Minh Tấn
|